Tôi là một kẻ ngoại đạo trong thế giới rượu vang, tức là tôi không phải là người kinh doanh rượu vang, người làm nghề phục vụ rượu vang, người sản xuất vang… tôi đơn giản là một người tò mò về rượu vang.
Nhớ rất nhiều ly rượu vang mà ngày trước tôi đã từng uống, tôi không phân biệt được sự khác biệt của các ly rượu vang với nhau. Với tôi khi đó, nuốt một ngụm rượu vang giống như nuốt một viên bi có màu đỏ ruby được làm từ các làn nước cuộn tròn lại với nhau, một viên bi nước có vị cồn sộc lên. Hồi đó, tôi chỉ cảm nhận được một hương vị sộc mạnh lên khứu giác của mình, đôi khi tôi cảm nhận được vị acid và vị tannin còn lưu lại trong vòm miệng sau khi đã nuốt trôi ngụm rượu đó. Nhưng tôi không bao giờ nhận ra được những mùi vị tinh tế của những ly rượu mà tôi đã từng uống.
Thú thật tôi lúng túng là vì tôi không thể nhớ được mình đã cảm nhận những chai rượu đó như thế nào, đến những ly của chai rượu cuối cùng thì tôi quên sạch hương vị của những chai rượu trước đó.
Mãi sau này, khi chơi với một nhóm người yêu rượu vang thực sự, họ say mê với mỗi chai rượu họ uống, họ hào hứng đi tìm những chai rượu mới để thử, và họ không thôi nói về những chai rượu mà họ yêu thích mỗi khi có dịp, lúc đó tôi mới thực sự tìm hiểu về rượu vang. Một nhóm người, khoảng 5-7 người chúng tôi thường uống từ 5-7 chai rượu khác nhau, kể cũng hơi nhiều, nhưng mà kệ rượu vang là thú vui càng uống càng mê mà. Kết thúc mỗi buổi uống, chúng tôi thường có một cuộc bình chọn thứ hạng những chai rượu mình đã uống, mỗi người sẽ có danh sách bình chọn của riêng mình, và thật thú vị khi nhìn thấy những chai rượu được bình chọn thứ hạng giống nhau. Mới đầu, tôi vô cùng lúng túng trong trò chơi này của họ.
Thú thật tôi lúng túng là vì tôi không thể nhớ được mình đã cảm nhận những chai rượu đó như thế nào, đến những ly của chai rượu cuối cùng thì tôi quên sạch hương vị của những chai rượu trước đó. Thế nên, tôi cứ bình chọn đại và nói bừa vì sao tôi thích chai rượu đó. Nếu tôi là người đầu tiên bình chọn và thứ tự bình chọn của tôi không quá đối ngược với những người sành rượu thì tôi cũng thở phào trong lòng, còn nếu như quá khác biệt thì tôi cũng kệ thôi, gu thưởng thức mà mỗi người mỗi khác. Nói chống chế vậy thôi, chứ nếu bạn qua ba buổi uống rượu có bình chọn như vậy, thì việc bình chọn tầm phào của bạn cũng dễ lộ lắm vì người ta sẽ thấy sự lộn xộn trong sự lựa chọn của bạn và nó nói lên rằng bạn chẳng có gu gì cả.
Chính vì lý do đó mà tôi quyết phải cố gắng để cảm nhận được từng ly rượu vang tôi uống giống như những người bạn của mình. Tôi nói chuyện nhiều hơn với những người bạn sành vang mà tôi rất ngưỡng mộ và tôi tìm các cuốn sách viết về rượu vang để đọc. Việc nói chuyện với những người hiểu biết và việc tìm kiếm thông tin trong các cuốn sách rượu vang có giá trị đã giúp tôi dần dần nắm bắt được những điều quan trọng trong nghệ thuật thưởng thức rượu vang. Khi đó, tôi cũng đọc khá nhiều sách về rượu vang và tất nhiên là có cuốn The 24-Hour Wine Expert của tác giả Jancis Robinson. Theo tôi, đây là một cuốn sách rất quan trọng dành cho những người mới bắt đầu uống rượu vang. Giống như bạn là một người bị cận và bạn cần một cặp kính để giúp bạn nhìn mọi sự vật một cách tỏ tường, cuốn sách đó đã hệ thống hóa và đơn giản hóa những điều rắm rối, tinh vi và kỳ bí của thế giới rượu vang thành những điều dễ dàng tiếp cận cho kẻ đang lảng vảng quanh những chai rượu vang nhưng trong lòng còn nhiều hoang mang không dám thổ lộ là tôi.
Tôi nhớ một thời điểm khi tôi cất tiếng reo “ơ rê ka” trong lòng là lần mà tôi cảm nhận được sự biến đổi của một chai rượu vang từ thời điểm nhấp ngụm đầu tiên cho đến ngụm cuối cùng.
Tôi bắt đầu ý thức tới từng việc: ngắm nhìn rượu vang, ngửi, và uống, rồi cố gắng liên tưởng tới điều gì đó. Ban đầu việc liên tưởng của tôi cũng chưa thật rõ rệt, nhưng dần dần đến một ngày tôi cảm nhận được có những ly rượu có vẻ đẹp mềm mại, mượt mà và sóng sánh như một người đàn bà đẹp bí ẩn và quyến rũ trong chiếc váy lụa kiêu sa và gợi cảm. Lại có những ly rượu mà tôi cảm nhận như đứng trước một vườn hoa mùa xuân và muốn hít cho thật căng lồng ngực mùi hương hoa đó, cũng có những ly rượu khiến tôi cảm thấy mệt, gắt và không muốn liên tưởng thêm. Sau này, tôi cũng dần học được cách lột tả được mùi, vị mà mình cảm nhận được, mặc dù việc lột tả này của tôi đến giờ vẫn chưa thật cụ thể, nhưng chả sao, nếu việc cảm nhận và khám phá rượu vang lại có thể đạt được một cách nhanh chóng và dễ dàng như vậy thì chả bao giờ vang lại trở thành một thứ đồ uống mê hoặc và quyến rũ đến được như vậy.
Tôi nhớ một thời điểm khi tôi cất tiếng reo “ơ rê ka” trong lòng là lần mà tôi cảm nhận được sự biến đổi của một chai rượu vang từ thời điểm nhấp ngụm đầu tiên cho đến ngụm cuối cùng. Tôi nhận ra những biến đổi của chai rượu vang đó trong khoảng 60 phút thưởng thức nó, ở mỗi lúc, chai rượu vang mang đến cho tôi những cảm nhận mùi vị và cảm xúc rất khác nhau… và ngày hôm đó tôi thấy thật tuyệt vời, tôi đã “đối thoại” được với những ly rượu vang mà mình đang thưởng thức, một cuộc “đối thoại” mang đầy cảm xúc với những sắc thái luôn biến đổi, và khi có cảm giác mình có thể nắm bắt, cảm nhận được những “bí mật” của ly rượu vang dần dần “bộc lộ” trong cuộc “trò chuyện” đó thì thật giống như mình đang tán tỉnh và có dấu hiệu sắp cưa đổ được anh chàng Jude Law quyến rũ và kiêu ngạo vậy.
Không biết tôi có làm quá lên không, nhưng quả thật, cảm giác chinh phục được ly rượu vang hay được ly rượu vang chinh phục, thật tuyệt.