Rượu là chủ đề muôn thuở của thi ca. Những bài thơ về rượu thường mang theo hương tình, hương người, hương say khiến cho lòng người nhẹ nhõm và thư giãn. Đến với Wiki Cách Làm lần này, chúng tôi sẽ cùng các bạn ngâm nga những vần thơ lãng mạn, thi vị nhưng lại rất dễ nhớ nhất để phần nào giải tỏa những áp lực, căng thẳng từ cuộc sống nhé!
Tổng hợp những bài thơ về rượu hay nhất mọi thời đại
1.
Giang hồ dừng gót chân phiêu bạt
Bằng hữu cùng nhau chén rượu nồng
Ngày mai trên bước đường lưu lạc
Biết còn gặp lại nữa hay không?
Ngày đó bạn về vui chiến thắng
Còn tôi thất trận phải xa quê
Chiều nay hội ngộ bờ sông vắng
Không say không mệt sẽ không về
Uống cạn chén này thêm chén nữa
Cùng nhau quên hết chuyện ngày qua
Quên hết đau thương mùa binh lửa
Đừng nhắc làm chi thêm xót xa
Tôi sẽ nhớ hoài bờ sông lở
Chiều say bên những gốc hương tràm
Ru thấu lòng nhau bài vọng cổ
Điệu buồn day dứt đất phương Nam
Quăng chén rượu đầy rồi ngơ ngác
Thấp thoáng đâu đây bóng mẹ già
Mùi khói đốt đồng bay thơm ngát
Mẹ ơi! thương nhớ lắm quê nhà….
(Xuân Mai)
4.
Rượu là linh dược dám khinh đâu
Rượu thiếu, lương y phải lắc đầu
Rượu có lượng liều tăng bổ dưởng
Rượu vô điều độ hại dài lâu
Rượu nâng phẩm giá chàng thanh lịch
Rượu giảm uy nghi gã bá hầu
Rượu dở rượu hay tùy kẻ uống
Rượu là linh dược dám khinh đâu
5.
Rượu là cần lắm! Có sai đâu!
Rượu cụng một ly lúc mở đầu.
Rượu chúc vợ chồng tình thắm thiết,
Rượu mừng bằng hữu nghĩa bền lâu.
Rượu thêm trang trọng nơi bàn tiệc,
Rượu để say sưa với ả hầu.
Rượu uống lai rai, thơ lãng mạn
Rượu là cần lắm! Có sai đâu!
(Nguyễn Phú Long)
6.
Tháng Giêng là tháng ăn chơi
Tháng Hai nhậu nhẹt, tháng Ba rượu chè
Tháng Tư bia bọt bét be
Tháng Năm say xĩn đi về ngã nghiêng
Tháng Sáu túi đã cạn tiền
Nhìn người ta nhậu thèm điên cái đầu
Tháng Bảy trời đổ mưa ngâu
Sương sương tí đỉnh giải sầu ngày mưa
Tháng Tám hun hút gió lùa
Ít ly ấm bụng…chờ mùa bội thu !
Tháng Chín mưa bão đến rồi
Ngồi không buồn miệng kiếm mồi nhậu chơi
Tháng Mười bão lũ khắp nơi
Tiếp tục nâng cốc ta bơi tới bờ
Mười Một chuẩn bị tết về
Lai rai cụng chén đợi chờ xuân sang
Mười Hai lễ, tết tràn lan
Tội gì hổng uống cho tràn cung mây
Mười hai tháng đủ rồi đây
Làm anh…bợm nhậu kiểu này…thành tiên
Ông trời nghe tiếng cũng kiêng
Thôi thì…kệ nó, lũ điên ấy mà…
7.
EM ĐÂU CÓ SAY
Phố có uống không mà cứ ngả nghiêng say
Em có chuếnh choáng đâu sao lại hồng đôi má
Gió khúc khích cười và thì thầm rất lạ
Hàng cây ven đường cũng xạc xào trút lá ghẹo đêm
Rượu vừa cạn ly cho mắt ướt, môi mềm
Tình chưa uống đã say…khi người vừa kịp đến
Em run rẩy đón môi hôn dại cuồng, vòng tay quấn quýt
Mặc kệ trăng ngượng ngùng, e thẹn nấp trong mây
Chỉ còn đêm đang đồng lõa thôi vì đêm biết em say
Cứ khích lệ trái tim em phải yêu người nồng nàn hơn nữa
Phải gấp gáp nói với người biết bao điều em chưa từng thổ lộ
Bởi chỉ sớm mai thôi, ta sẽ lại lặng im như chưa từng gặp gỡ trong đời
Em muốn được say, dù chỉ một lần thôi
Được tựa vai người đi trên phố đêm ngả nghiêng như thế
Người sẽ nắm chặt tay em, sẽ cùng em vượt nghìn trùng dâu bể….?
Rượu đã vơi và đêm sắp cạn rồi…người có tới cùng em…???
8.
Rượu cho ai giấc mộng ban ngày
Rượu khỏa lấp cuộc đời mê ngủ
Rượu tô điểm cho người no đủ
Rượu tìm quên giúp kẻ bần hàn
Rượu bồ đào nâng chén hồng nhan
Rượu tiễn biệt anh hùng ra trận
Rượu chung vui khi phùng thời vận
Rượu chia buồn lận đận công danh
Rượu mừng chúc chị cùng anh
Rượu than khóc mối duyên lành vỡ tan
Rượu vào anh nói lan man
Rượu đi ôi bóng dáng chàng ủ ê
Rượu tràn khắp chợ cùng quê
Rượu lên thành phố rượu về nông thôn.
9.
Hai người xa lạ chắc gì quen
Bao đêm thao thức nào yên ngủ
Chờ mãi một người chẳng nhớ tênTôi khẽ giận em quá hững hờ
Chẳng thèm hiểu rõ mối tình thơ
Để trăng hờ hững gieo đêm lạnh
Quên mất một người ở bến mơ
Gió trốn bên thềm lơi lả say
Thấy tôi thấp thỏm cứ châu mày
Rượu tình chưa uống Gió gom cả
Bỏ mặc đêm buồn mộng lắt lay
Em trốn nơi nào chẳng ghé qua
Để tôi say mãi mộng phù hoa
Mai này em có về thăm lại
Sưởi ấm giùm tôi giấc mượt mà.
Không mua không phải không tiền không mua
Câu thơ nghĩ đắn đo không viết
Viết đưa ai, ai biết mà đưa ?
Giường kia treo những hững hờ
Đàn kia có gãy, ngẩn ngơ tiếng đàn…
Ta lơ lửng giữa bến bờ quên – nhớ
Khoảng trời nào thôi ngơ ngẩn tim yêu?
Lạc bước chân bên thềm tối mưa nhiều
Hồn vắng lặng xé lòng cô liêu khóc
Quên và nhớ, nghĩ suy chi nhằn nhọc
Nhấp chén sầu cạn cốc rượu đêm nay
Trời cuồng quay hay ta đã thấy say?
Dáng ai gầy bên vầng trăng mờ tỏ?
Tình yêu đấy, hỡi hồn yêu cô độc
Chút men đời níu tạm bước lang thang
Giá tình yêu như giọt rượu hoang đàng
Say quên lãng, tình yêu thành dĩ vãng
Đêm sao sáng bước chân ta bỗng nặng
Đầu rỗng không, đâu đất, đất hay trời?
Chỉ còn rượu và mây gió lả lơi
Say cùng ta với nỗi buồn vời vợi
(Huỳnh Minh Nhật)
19.
SAY
Đêm say ta lạc chốn hư không
Tửu sắc say mê giấc mộng hồng
Lả lơi cung đàn trong tiếng hát
Ấm lòng lạnh giá tiết trời đông
Nâng yếm dùm em, kìa quân tử
Phấn son mê muội cõi tiên bồng
Chân em mỏi rồi cho em tựa
Thân chàng em gối có được không?
Đêm nay lạnh giá chỉ nàng – ta
Mùi hương thoang thoảng ở làn da
Bàn tay nho nhỏ trông xinh quá
Trao hết nàng đây, hỡi ngọc ngà
Bỗng gà đâu gáy chưa tròn giấc
Giật mình mới ngộ giấc mơ tan
Phòng hoang gió lạnh tựa núi ngàn
Ta tiếc vô vàn, ơi nàng ơi
(Huỳnh Minh Nhật)
20.
Ly rượu cay nồng, nâng uống cạn
Khúc tình thoang thoảng tiếng tơ vương
Bống hát mênh mang lời lãng mạn
Giọng ca trầm bổng khoảng vô thường
Búng tiếng đàn đêm âm thánh thót
Muộn phiền cõi nhớ với cõi quên
Vật vờ chao đảo men say rót
Bên đời hiu quạnh thoáng nhẹ tênh.
(Phú Minh)
21.
Em biết uống từ khi nào em nhỉ ?
Chẳng lẽ đời anh lại quá vô tư ?
Cuộc tình em có bao nỗi suy tư
Nên chìm đắm trong nem say làm bạn
Uống đi em , uống một ly cho cạn
Và kêu khà, một tiếng hết nỗi đau
Cuộc đời ai mà chẳng có cần nhau
Lúc hoạn nan và mỗi khi đau yếu
(Sưu tầm)
23.
MỘT TÔI
Một chai
Một chén
Một tôi thôi
Một đêm gió quẩn chỗ tôi ngồi
Một bàn tay lạnh quờ vai lạnh
Một tiếng thở dài tôi với tôi!
(Sưu tầm)
24.
Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!
Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ
Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm
Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ
Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo
Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây
Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ
Đường ta đi nắng hóa những đọa đày
Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm
Em nhớ gì về những chuyến xe xưa?
Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa
Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa
Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?
Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè
Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ,
Để hạ về khắc khoải một loài ve?
Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ
Phố đông người sao thiếu bóng em qua?
Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ
Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…
(Huỳnh Minh Nhật)